Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 441: 441.




Cố Vân Tịch hiểu ngay!

Lúc đó, Đường Dục vừa mới mất không bao lâu!

Mấy anh em Lục Hạo Đình đều có tình cảm đối với Đường Dục, cho nên bọn họ mới coi Đường Lạc là anh em mà bảo vệ. Nhưng lúc đó Diệp Phồn lại ngủ với bạn gái Đường Lạc. 

Tình huống đó, Diệp Phồn đúng thật là không nên ở cùng với cô gái kia.

Nhưng…

Cố Vân Tịch nhìn người đàn ông trước mặt, người đàn ông này vừa nhắc đến Đường Lạc, sắc mặt lập tức không tốt!

Cho dù thế nào, Cố Vân Tịch vẫn tin vào con mắt của mình.

Nếu cô gái kia thật sự muốn trèo cao, Diệp Phồn sẽ không đến nỗi nhớ cô ấy mãi không quên. Anh Hạo Đình cũng sẽ không tác hợp cho họ bên nhau.

Trong này chắc chắn có nội tình.

Lục Hạo Đình quay đầu nhìn Cố Vân Tịch: “Sao không nói gì vậy?”

Cố Vân Tịch khẽ cười: “Không có gì, chỉ là, em tin nhân phẩm của cô gái kia không có vấn đề, thậm chí anh còn có ấn tượng tốt với cô ấy. Không phải anh muốn tác hợp cô ấy với Diệp Phồn đó chứ?”

Lục Hạo Đình nhìn cô, trong đôi mắt có ánh sáng đang nhấp nháy, được cô gái của mình tin tưởng, cảm giác này rất tốt!”

Anh cười một tiếng, hôn Cố Vân Tịch một cái!

“Bây giờ em muốn đi đâu?”

Cố Vân Tịch nghĩ một lúc: “Không muốn đi đâu cả, chúng ta về nhà! Ngày mai em phải đến trước báo danh rồi. Chiều nay anh cùng em xem TV là được!”

Lục Hạo Đình cười một tiếng: “Được! Hôm nay không làm gì, hai chúng ta về nhà!”

“Ừm!”

Lục Hạo Đình để Cố Vân Tịch ngồi ở ghế phó lái, thắt dây an toàn cho cô, đưa cô về Giang Châu Đế Cảnh!

Mà lúc này, ở Đế Đô!

Tiểu Đường đang cầm điện thoại, kích động chạy đi tìm bà Lục!

“Bà ơi bà ơi…” Bà Lục đang ở sân sau hóng mát, tiểu Đường cầm điện thoại, vội vàng chạy đến trước mặt bà: “Bà ơi, bà nhìn này!”

Vừa nói, tiểu Đường vừa đưa video trong điện thoại cho bà Lục xem.

Bà Lục xem chính là video đêm qua Diệp Phồn quay.

Trong video, Cố Vân Tịch đang hát trên sân khấu, Lục Hạo Đình bên dưới xem. Sau đó là dáng vẻ hưng phấn của Lục Hạo Đình cùng mọi người uống rượu. Anh còn ôm Cố Vân Tịch hôn cô. 

Lần đầu tiên xem video, bà Lục gần như bị hấp dẫn. Ánh mắt bà nhìn chằm chằm biểu cảm của Lục Hạo Đình, càng xem ánh mắt càng mờ đi!

Vì càng xem nước mắt càng rơi!

Đây là cháu trai lớn của bà sao?

Bà chưa từng thấy biểu cảm vui vẻ của nó thế này!

Đã bao giờ nó cười thoải mái, vui vẻ như thế chưa?

Lúc nào nó… giống người trẻ chưa?

Thấy bà Lục khóc, tiểu Đường vội vàng cầm khăn tay đưa cho bà Lục: “Bà nội, bà đừng khóc! Anh cả vui như vậy, bà nên vui mới đúng!”

Bà Lục liên tục gật đầu: “Vui! Bà vui lắm! Vui quá bà mới khóc! Anh cả con… từ trước đến này chưa từng được vui như vậy.”

Tiểu Đường mím môi, trong ấn tượng, anh cả chưa từng như thế này.

Video này là Diệp Phồn gửi đến, anh ta đã xem, cũng có chút không thể tin được.

Cho đến bây giờ cũng không thể tưởng tượng được. Người anh cả chững chạc, đàng hoàng, nghiêm túc, lạnh lùng mà cũng có biểu cảm sinh động như vậy… như lưu manh!

Bà Lạc nói với tiểu Đường: “Gửi video này cho bà, chỉ gửi cho bà thôi, đừng để người khác trong nhà biết.”

Tiểu Đường lập tức nói: “Con biết rồi, bà bà yên tâm, con hiểu mà.”

Tiểu Đường lập tức gửi video cho bà Lục. Bà Lục ngồi ở sân sau đến trưa, buổi trưa chỉ xem video đó hết lần này đến lần khác!

Buổi chiều hôm đó, Cố Vân Tịch và Lục Hạo Đình không đi đâu cả. Hai người làm ở trên sofa xem TV, đến cùng TV chiếu cái gì hai người cũng không biết.

Cố Vân Tịch đang cày game, Lục Hạo Đình thì đang nhìn cô!

Ban đêm, Cố Vân Tịch nằm cuộn trong ngực Lục Hạo Đình, lải nhải không ngừng: “Ngày mai em phải đến trước rồi, có phải sẽ rất lâu không gặp được anh?”

Lục Hạo Đình nghe vậy, khóe miệng bỗng câu lên thần bí, cười nói: “Không đâu, mặc dù trường quản nghiêm hơn các trường khác, nhưng sau khi tan học vẫn cho sinh viên tự do hoạt động. Chỗ đó anh có thể vào, đến lúc đó anh sẽ đến thăm em.”

Cố Vân Tịch dụi dụi vào ngực anh: “Nhưng… xa như vậy…”

Trước đó ở Đế Đô, ở đây là Giang Châu, muốn gặp mặt chắc chắn không dễ dàng.

Lục Hạo Đình quay đầu, hôn lên trán cô một cái, nhẹ giọng dụ dỗ, nói: “Ngoan! Anh đảm bảo với em, sau này em nhất định sẽ thường xuyên nhìn thấy anh, có được không? Trong vòng một năm, nhất định anh sẽ được điều đến Đế Đô.”

Cố Vân Tịch đột nhiên ngẩng đầu: “Thật sao?”

Quân đội điều động không đơn giản, đây cũng không phải Lục Hạo Đình có thể nói là được.

Lục Hạo Đình cười một tiếng, sờ mặt cô: “Tin anh, anh nói có thể đến, nhất định sẽ đến.”

Cố Vân Tịch lập tức vui mừng, hôn chụt lên mặt anh một cái: “Anh nói đó nha! Em chờ!”

Tin này đối với Cố Vân Tịch thật sự là kinh hỉ!

Kiếp trước cô học ở Đế Đô, lúc đó cô bài xích Lục Hạo Đình, hận không thể tránh xa anh, càng xa càng tốt!

Lúc đó, Lục Hạo Đình được điều đến Đế Đô, cũng không nhanh như kiếp này, đó là chuyện của mấy năm sau.

Hơn nữa, mặc dù cô đi Đế Đô học đại học, nhưng khởi nghiệp lại ở Giang Châu, đoạn thời gian đó phần lớn thời gian của cô đều ở Giang Châu.

Kiếp này cô quyết định đến Đế Đô, cô còn tưởng rằng, thời điểm Lục Hạo Đình được điều động cũng như kiếp trước!

Không ngờ cô có thể thấy anh ở Đế Đô nhanh như vậy!

Lục Hạo Đình xoa đầu cô: “Được rồi, ngày mai còn lên máy bay, đi ngủ sớm chút!”

Nhưng Cố Vân Tịch không ngủ được, cô nằm trong ngực anh, nghịch nghịch áo ngủ của anh: “Không buồn ngủ, ngày mai lên máy bay ngủ!”

Lục Hạo Đình lập tức bắt lấy tay nhỏ của cô: “Đừng quyến rũ anh!”

Cố Vân Tịch: “...”

Cô… không có!


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận