Hôn Nhân Tái Sinh: Lục Thiếu Cưng Chiều Cô Vợ Bác Sĩ Bí Ẩn Tận Trời

Chương 436: 436.




Hai người đứng ngoài cửa sững sợ mấy giây, liếc nhau một cái, sau đó cùng nhau tiến về phía trước một bước, áp tai lên cửa nghe ngóng!

Hai ánh mắt lại nhìn nhau lần nữa, hai người có chút xấu hổ, lập tức lùi về sau, sờ sờ mũi!

Diệp Phồn mở miệng trước: “Đi thôi! Không quấy rầy bọn họ!”

Ánh mắt vừa rồi của tên kia, nhất định không say!

Anh ta nhốt hai người bọn họ ngoài cửa, lúc này bọn họ mà còn không đi, đoán chừng sẽ bị đánh!

Lưu Tinh Trì cười cười, cùng Diệp Phồn rời đi.

Trên đường đi xuống bãi đỗ xe, Lưu Tinh Trì bỗng nhiên nói: “Anh… còn ở khách sạn không? Em có chút chuyện, anh có thể nói chuyện chút không?”

Diệp Phồn dừng chân: “Có ý gì?”

Lưu Tinh Trì vẫn cười như cũ, nụ cười kia, có chút thần bí, còn có… ý vị khác!

“Anh… không cần đến bãi đỗ xe với em, đối diện cổng khu nhà, có một quán ăn, em đến đó trước!”

Nói xong, anh ta quay người đi!

Diệp Phồn: “...”

Đứng tại chỗ nghĩ, nghĩ đến ánh mắt kia vừa rồi của Lưu Tinh Trì. Diệp Phồn lập tức nhớ lại, Lục Hạo Đình đã từng nói với anh ta, Tiểu Ngũ có đối tượng để theo đuổi rồi…

“Con mẹ nó!” Diệp Phồn thiếu chút nữa nhảy dựng lên, nhìn bóng lưng Tiểu Ngũ, lại nhìn cẩu độc nhân là mình!

Bây giờ anh ta cảm thấy rất phiền!

Đại ca có vợ sớm nhất, mặc dù là đại ca, nhưng tuổi lại nhỏ nhất. Xếp theo thứ hạng, tiểu Ngũ nhỏ nhất, tuổi nhỏ cũng xếp hạng nhỏ nhất, cũng đã có vợ, vậy…

Anh ta nên làm cái gì đây? A a a a a!

Một bên khác, sau khi Lục Hạo Đình đóng cửa lại, xoay người một cái, ôm Cố Vân Tịch chống lên ván cửa, bóng người ép xuống, nụ hôn rơi xuống.

“Ưm…” Cố Vân Tịch giật nảy mình, sau đó tất cả âm thanh đều bị nuốt vào trong bụng.

Nụ hôn này, cực nóng. Toàn thân Lục Hạo Đình sắp bị ngọn lửa này thêu cháy. Lúc trong quán bar, anh sắp không khống chế nổi. Vừa rồi trên xe, thiếu chút nữa mà không nhịn được muốn cô.

Bây giờ đã về nhà, chỉ còn hai người bọn họ, cơn khát trong cơ thể dâng lên, rốt cuộc cũng không thể khống chế được nữa.

Anh vốn cho rằng, Vân Tịch mẫn cảm, thận trọng, chỉ cần anh không ngừng cảm hóa, dẫn đường.

Nhưng không ngờ rằng, hôm nay anh lại thấy Vân Tịch thẳng thắn như vậy, không dè dặt như vậy.

Những chuyện xảy ra trước đây và sự e ngại của anh, Vân Tịch quá thông minh, cho nên anh nghĩ rằng cô sẽ hiểu lầm gì đó mà để trong lòng.

Không ngờ, thật không ngờ!

Những chuyện xảy ra hôm nay, khiến anh vô cùng vui mừng!

Không cần giải thích, không cần hỏi, toàn tâm toàn ý tin tưởng, khiến Lục Hạo Đình hưng phấn muốn điên!

Tình cảm kiềm chế đã lâu, lập tức bộc phát ra ngoài.

Cố Vân Tịch bị anh ép trên ván cửa, bị hôn đến nỗi suýt không thở nổi. Áo khoác trên người bị anh cởi ra, ném trên mặt đất. Xoẹt một tiếng, chiếc váy trắng bị anh xé từ cổ áo xuống, lộ ra làn da bả vai trắng nõn, mềm mại. Cảm giác da thịt toát lên một mùi hương hoa!

Nơi này, không thỏa mãn được anh.

Lục Hạo Đình ôm Cố vân Tịch, vừa hôn vừa ôm cô đi về phía phòng ngủ.

Đêm cô gái đặt lên chiếc giường lớn mềm mại, cơ thể anh cũng phủ lên theo.

Một thân váy áo xinh đẹp đã bị anh xé nát, trên người còn nội y cũng bị anh kéo ra nốt. Những thứ vướng víu được loại bỏ, cơ thể hoàn mỹ mềm mại, không tì vết của cô gái hiện ra trước mắt.

Thật đẹp!

Cơ thể cô, không phải lần đầu tiên anh thấy, nhưng vẫn cảm thấy đẹp hơn trước kia rất nhiều!

Cô rất hiểu về dưỡng nhan, chăm sóc cơ thể trắng nõn, trơn bóng, mềm mại. Lòng bàn tay chạm đến, tựa như cánh hoa mềm mại, cảm giác này, thật mê người!

Nụ hôn cực nóng lại rơi xuống, vừa hôn vừa vuốt ve toàn thân. Giây phút này, Cố Vân Tịch vừa chờ mong vừa khẩn trương!

Từ khi sống lại đến nay đều vì anh, đương nhiên cô muốn cùng anh tiếp tục làm vợ chồng. Nhưng nhớ đến lần trước, đột nhiên anh dừng lại, cô có chút lo lắng lần này anh có như thế hay không?

Kệ đi!

Cô muốn anh!

Dường như chỉ cần có được thì trái tim cô mới bình tĩnh lại. Cô sẽ trở nên mạnh mẽ và bảo vệ anh mà không sợ hãi điều gì!

Ngay cả khi anh muốn dừng, em cũng không để anh dừng!

Vì đây là lần đầu nên khiến Cố Vân Tịch có chút khó chịu.

“Ưm… Đau…” Cô thở nhẹ một tiếng.

Một tiếng này cũng khiến lý trí mất khống chế của Lục Hạo Đình trở về, động tác lập tức dừng lại.

Cảm nhận được động tác của anh, Cố Vân Tịch lập tức ôm chặt anh, chủ động hôn anh: “Anh Hạo Đình…”

Âm thanh mềm mại quyến rũ, mang theo sự dụ hoạt vô tận, khiến huyết dịch trong người Lục Hạo Đình sôi trào.

“Vân… Vân Tịch, ngoan… không được…”

“Không muốn… không được bỏ em, anh Hạo Đình… không muốn…”

“Không được, lỡ như mang thai…”

Thời điểm này cô không thể mang thai, không thể để mọi việc xáo trộn, bị thương vẫn là cô!

“Em có thuốc, ngày mai uống!”

“Em không thể uống…”

“Là do em phối, sẽ không tổn thương cơ thể!”

Cố Vân Tịch quấn lấy anh không thả, chủ động nhiệt tình hôn anh. Lục Hạo Đình nhiều lần không kiềm chế được, nhưng cô như một dây dẫn nổ, lập tức đốt cháy ngọn lửa cả người anh!

Mới có lại lý trí, giờ phút này cũng sụp đổ!

Lần đầu sẽ đau, cho dù Cố Vân Tịch đã chuẩn bị tâm lý, nhưng vẫn đau đến mức thét lên một tiếng, nước mắt không tự chủ được mà trượt xuống, hai tay nắm chặt ga giường.

Mà Lục Hạo Đình, lập tức ngây ngốc!

Theo sau đó lại vui mừng!

Vừa rồi, anh rõ ràng cảm giác được có một lớp ngăn chặn, Vân Tịch… vẫn còn là xử nữ?


Bình luận không được tính để tăng cấp độ. Tài khoản không bình luận được là do: avatar nhạy cảm, spam link.
Mời bạn thảo luận, vui lòng không spam, share link kiếm tiền, thiếu lành mạnh,... để tránh bị khóa tài khoản
Xem thêm bình luận