Tưởng Hân Lôi lập tức ôm chặt chữ ký vào ngực, vẻ mặt đề phòng.
“Không phải chứ! Cố Vân Tịch, cậu đã giàu rồi, còn có một anh trai đẹp trai bên cạnh, sao cậu còn giành những thứ này với bọn tớ thế? Nói xem, chúng ta có còn là bạn hay không?”
Lương Đầu phồng má: “Đúng đó! Cậu có biết, vì những chữ ký này tớ được nhiều em trai nhìn bằng ánh mắt ước ao không? Gia đình tớ rất nghiêm khắc, quản lý rất nghiêm, tớ và Lôi Lôi muốn yêu đương với các em trai cũng không được. Còn may, có những tấm ảnh có chữ ký của cậu, mấy em trai kia đều chủ động tìm đến tớ, phúc lợi đó mà cậu cũng muốn cướp sao?”
Cố Vân Tịch: “...”
Hai người này dùng ảnh có chữ ký của tôi để cua trai đẹp à?
Sao lại cảm thấy mình thiệt mà không rõ lý do nhỉ?
“Cậu cua được bao nhiêu trai đẹp rồi? Nói tớ biết mau!”
Vẻ mặt của hai người thay đổi, lập tức đắc ý!
“Có phải cảm thấy mình yêu đương sớm rồi không? Hối hận rồi?”
“Có phải đang ngưỡng mộ bọn tớ mỗi ngày đều được trai đẹp theo đuổi không?”
“Ai nha! Làm sao bây giờ? Anh trai nhà bên của cậu không cho phép sao?”
“Ha ha ha! Thật nhiều trai đẹp nha!”
“Ha ha ha!”
Nói đến nói lui, rồi ba người đều cười!
Lâu rồi không về trường, vẫn cảm thấy chơi ở trường vui!
Còn mấy ngày nữa, cuộc sống cấp ba phải kết thúc, có chút không nỡ!
Mặc dù mỗi ngày đều làm việc đến sứt đầu mẻ trán.
Buổi chiều đến giờ tự học, lúc này chương trình học trên cơ bản đã không còn gì, học sinh tự ôn bài, giáo viên phụ trách hỗ trợ.
Sau khi tan học, Cố Vân Tịch về ký túc xá, vừa dọn dẹp tắm rửa xong, chuẩn bị lên giường bật máy tính, Lục Hạo Đình gọi điện thoại đến!
“Em đang ở ký túc xá à?”
Cố Vân Tịch để máy tính sang một bên, nằm sấp trên giường, chùm chăn lên đỉnh đầu, trả lời: “Ở ký túc xá ạ! Đã tắm rồi, đang trên giường!”
“Hôm nay em thử vai thuận lợi không?”
Cố Vân Tịch nghĩ nghĩ: “Chắc là… thuận lợi đi?”
Lục Hạo Đình nhíu mày: “Sao vậy?”
Cố Vân Tịch nói: “À… Em đoán, nếu muốn lấy được vai diễn phải tốn không ít công sức và phải chờ bên kia thông báo. Em đoán là sẽ không đậu đâu. Em còn đang chờ Lâm Thâm báo tin tức bên kia, cụ thể thì phải xem đã rồi nói tiếp được.”
“Tóm lại, em cảm thấy bọn họ không phải đang tìm nữ diễn viên, chắc đang tìm người có bối cảnh, nghe nói họ đang gặp khó khăn, hình như muốn tìm nữ diễn viên có bối cảnh mạnh mẽ, giúp họ làm tiếp phần tiếp theo.”
“Em đoán, lần này không phải tìm một người trong nước. Lúc thử vai rất qua loa, chắc họ sẽ tìm một nữ diễn viên hạng nhất. Bây giờ họ đang tìm tiểu hoa đán có bối cảnh.”
Lục Hạo Đình nhíu mày, bộ phim lớn như vậy, anh còn tưởng sẽ nghiêm túc!
Không nghĩ đến lại như vậy!
Cố Vân Tịch nói: “Thật ra, em thử vai rất thành công! Giám khảo ở đó hình như rất hài lòng màn biểu diễn của em, chỉ là con do dự, bọn họ muốn tìm người có bối cảnh, chờ em có tin sẽ báo cho anh.”
Lục Hạo Đình không muốn tiếp tục chủ đề này, mà chỉ nói: “Còn mấy ngày nữa là thi đại học rồi. Vân Tịch, em nghĩ kỹ chưa? Muốn thi vào trường đại học này sao?”
Cố Vân Tịch cười nói: “Đương nhiên em phải đi xem trường anh từng học rồi!”
Lục Hạo Đình nói: “Thật ra em không phải vậy, em thích đi thì đi!”
“Em rất thích nơi này! Chỉ là cùng một trường, em không học chuyên ngành của anh. Em vẫn đang học ngành em đang làm! Sau này em có thể gây dựng được tên tuổi ở Đế đô, làm quân dự bị. Gặp cơ hội phù hợp, em cũng có thể tiến vào một lĩnh vực chuyên môn tốt hơn. Hơn nữa cũng có thể tiếp xúc được nhiều thứ mà bên ngoài không thể.”
“Em đã suy nghĩ rất lâu trước khi quyết định.”
“Em thật sự thích nó sao?” Lục Hạo Đình nói, anh lo lắng nhất chính là Cố Vân Tịch vì anh mà đến loại trường học này.
Anh vẫn luôn cảm thấy, Cố Vân Tịch đến đó chỉ là vì người từ trong đó ra đều có đủ loại chỗ dựa, tinh anh rất nhiều, địa vị sau này phần lớn đều không đơn giản.
Cố Vân Tịch cười nói: “Là thích mới đi, anh yên tâm đi!”
Lục Hạo Đình im lặng.
Cố Vân Tịch nói: “Anh sao vậy? Anh sẽ không nghĩ, em sợ không xứng với anh mới đến trường như thế để mạ vàng mình chứ?”
Lục Hạo Đình vẫn không nói, trong lòng anh thật sự đã có suy nghĩ như vậy.
Cô gái này quá nhạy cảm, lại mạnh mẽ như vậy. Đến loại trường học này, nếu thành tích đủ giỏi, xác thực có thể tăng cho cô ấy chút hào quang!
Hào quang này, nếu ở nơi khác thì không đạt được.
“Được rồi! Đừng lo lắng, anh mới không nghĩ em yếu ớt vậy đâu! Em rất rõ mình có bao nhiêu bản lĩnh, anh cho rằng anh rất lợi hại hả! Nói cho anh biết, chờ đó, xem em miểu sát anh thế nào!”
Chú thích: Miểu sát nghĩa là giết chết địch thủ trong nháy mắt chỉ với một chiêu.
“Chờ sau khi em vào trường, điều em làm đầu tiên chính là phá kỷ lục của anh!”
Lục Hạo Đình: “...”
Anh sờ mũi một cái: “Đừng nha! Chừa cho anh chút mặt mũi!”
Cố Vân Tịch lập tức cười!
“Không thích! Không phải anh nói rất thích em ưu tú sao? Vậy em phải thật ưu tú cho anh em, đảm bảo khiến anh cả đời khó quên!”
Lục Hạo Đình: “...”
Nghĩ đi nghĩ lại, Cố Vân Tịch cũng cười chính mình!
“Ha ha ha ha! Nghĩ đến thì thật đẹp a! Chẳng những chính mình trải qua, đoán chừng có chút khó. Nhưng em khác anh, chắc sẽ không có người dạy em điều gì quá sâu sắc, em chỉ làm việc của mình là được, hơn nữa…”
“Không phải anh nói, nếu có thời gian chắc sẽ đi huấn luyện một thời gian sao? Vậy đến lúc đó có phải anh trở thành học trưởng của em rồi sao?”
Lục Hạo Đình cười: “Cho dù anh không đi, anh vẫn là học trưởng của em!”
Cố Vân Tịch chợt cười, nheo mắt lại!
“Được rồi! Anh có bận việc gì không? Em xem kỹ tài liệu anh đưa em. Anh đã cố gắng viết nó dễ hiểu hơn, chắc chắn có thể thi đậu!”
Lục Hạo Đình thấy tâm trạng cô gái tốt liền bảo cô đi học bài!
Cúp điện thoại xong, Lục Hạo Đình gọi cho Diệp Phồn.
“Phim Đặc công xảy ra chuyện gì vậy?”
Lục Hạo Đình nhắc lại lời Cố Vân Tịch đã nói.
Diệp Phồn trợn mắt: “Còn xảy ra chuyện gì nữa? Bị anh dọa sợ rồi!”
Lục Hạo Đình: “...”